Mấy hôm nay người ta lại thấy Ngô Kỷ cùng lên sóng với LS Nguyễn Văn Đài một kẻ lưu vong bên CHLBĐ đăng đàn, nói là “tranh luận” về quan điểm của nhau, nhưng thực ra chúng đang ch.ửi chế độ và Cộng sản Việt Nam…
Ai cũng biết Ngô Kỷ một kẻ vô học, lẫn cả vô gia cư, thuộc loại ăn mày ở xứ Hoa kỳ. Một kẻ lưu manh, sống dặt dẹo như dân giang hồ chợ búa, nhưng lại lộng ngôn và chống Cộng đi.ên cuồng nhất trong đám CCCĐ người Việt hải ngoại
Có người nói thằng chả (Ngô Kỷ) dạo này hắn trông khác hẳn, mới đầu thoạt nhìn, chẳng biết hắn là ai. Trông giống như thằng đánh dậm! Bộ mặt, phản chủ, với nước da láng bóng, đen như đít chảo, đôi môi dày thâm sì, lúc nào cũng nhăn nhở bộ răng chuột nhô ra, chưa nói đã toét cái miệng cải mả để cười, trông đến khiếp. Cái mặt hắn thì vênh váo luôn tự đắc, đôi má lợn phúng phính, đôi mắt lại ti hí như mắt lươn trông vừa gian, vừa đểu, vừa gớm khiếp đi được!
Nhìn cái bản mặt, đã thấy tởm, lúc nào hắn ta cứ như th.ằng th.ần k.inh, d.ở đ.iên, dở khùng, ăn mặc thì lòe loẹt, cứ như kẻ đồng bóng, cái áo hắn thường mặc chẳng giống ai, vạt trái thì sọc sao, vạt phải màu vàng, kèm theo cái sọc ba que màu đỏ. Nhìn hắn người ta nghĩ ngay đến gã Chí Phèo của làng Vũ Đại năm nào. Tưởng mình đẹp lão lắm, nên hắn thường hay khoe mẽ, lúc nào cũng chụp cái mũ màu vàng, có ba cái que đỏ để che cái đầu hói, có vài ba cái tóc lởm chởm, lún phún trên đầu, hai tay luôn cầm 2 lá cờ, sao vạch của (bố Mỹ) và cờ vàng ba que đỏ cờ (Ngụy VNCH). Có lúc nhìn hắn, lại thấy cứ tưởng lão thầy cúng, đang lên cơn đồng cô, đồng cậu. Đã thế Bụt lại còn nặn khéo cho hắn có đôi tai của loài dơi, cái mõm của loài chuột chù, phản ánh đúng tâm địa một kẻ lưu manh chuyên nghiệp.
Thiên hạ họ còn kháo nhau, Ngô kỷ cứ như th.ằng say rượu, bao giờ cũng thế, cứ bảnh mắt ra là đã thấy hắn chửi, hắn ch.ửi từ đầu làng tới cuối làng, từ chỗ nọ đến chỗ kia, ở cái phố Bolsa bé nhỏ của hắn, câu chửi đầu tiên là dành cho Cộng sản thay vì Good morning (chào buổi sáng)
Có người nói rất đúng rằng, là thằng đàn ông sao Ngô Kỷ lại giống tính đàn bà ở độ ngoa ngoắt, lẫn cả điêu toa đến vậy? C.on m.ụ Bùi Kim Thành, cứ y trang bản sao của hắn, mở miệng ra là như kẻ tâm thần hoang tưởng, nào là Cộng sản khủng bố, Cộng sản nằm vùng, rồi ti.êu di.ệt CSVN, bảo vệ nước Mỹ tự do, nghe mãi đã nhàm tai, điếc cả đ.ít thiên hạ.
Th.ằng cha Ngô kỷ ch.ửi mãi, ch.ửi CS mỏi mồm nhưng vẫn chưa đã, hắn lại chửi tiếp Việt gian Cộng sản nằm vùng, ở cái nước Mỹ tự do, trong đó có cả phố Bolsa của hắn. Chí phèo Bolsa Ngô kỷ ăn bám cơm trợ cấp xã hội ở Huê Kỳ. Các cụ xưa có câu “nhàn cư vi bất thiện” nhưng Chí phèo Ngô Kỷ thời @ “Nhàn cư vi sinh lắm chuyện”. Hắn đếch biết làm gì, cả cuộc đời chỉ biết há miệng chờ sung, ấy thế suốt ngày cứ muốn làm loạn ở xứ tự do. Hắn chỉ biết “Nhõn” một việc vác cờ sao vạch, cờ ba que đi biểu tềnh, diễu phố, ăn vạ, mồm lúc nào cũng như lỗ đ.ít ngan luôn phèn phẹt, phèn phẹt, quen mồm như chiếc loa thùng 100W đã gài sẵn phần mềm, với những bài chửi CSVN quen thuộc.
Dân làng của xứ Bolsa, nghe hắn chửi mãi, cũng thành quen, ai cũng tự nhủ, tự động viên mình, nó chửi thế “Chắc nó trừ mình ra!” nên không ai lên tiếng cả. Thế nhưng, lại làm cho Ngô kỷ tức! Hắn bảo ch.ửi như thế, mà chẳng thằng đ*o nào dám thèm chửi lại, chúng nó khinh mình hay nó tưởng mình là anh hùng Phố Bolsa, Chí phèo của làng Vũ Đại thời Pháp thuộc, nên chúng nó sợ, vì thế gặp ai, hắn (Ngô Kỷ) cũng vênh cái mặt bánh đa nướng đen sì, như lão tướng Trương Phi của thời Tam quốc để dọa. Đã thế, cái mồm lại cứ luôn quàng quạc, rõ tở.m.
LCB
Nguồn: Diễn đàn Dân chủ
Nguồn: