“Diễn biến hoà bình” đã và đang được các thế lực thù địch coi là chiến lược tối ưu để thủ tiêu chủ nghĩa xã hội trên phạm vi thế giới. Chủ nghĩa đế quốc đứng đầu là Mỹ đã và đang sử dụng mọi lực lượng, phương tiện để thực hiện âm mưu “diễn biến hoà bình” chống chủ nghĩa xã hội nói chung và chống Việt Nam nói riêng. Trong đó chúng hết sức chú ý phát hiện, khai thác các nhân tố, điều kiện thuận lợi để thực hiện chiến lược “diễn biến hoà bình”đối với Việt Nam và các nước xã hội chủ nghĩa khác.
Những thành tựu đã đạt được trong 20 năm thực hiện Cương lĩnh Đổi mới-(Cương lĩnh 1991) đã đưa đất nước ta ra khỏi tình trạng kém phát triển, đời sống của nhân dân đã có những cải thiện đáng kể, vị thế, uy tín của Việt Nam đã được nâng cao rõ rệt,… Tuy nhiên đất nước vẫn đang đứng trước nhiều thách thức, trong đó có Chiến lược “diễn biến hòa bình” (DBHB) của chủ nghĩa đế quốc, lợi dụng dân chủ, nhân quyền nhằm “can thiệp vào công việc nội bộ, xâm phạm độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ, an ninh quốc gia và ổn định chính trị của Việt Nam” (Báo cáo chính trị Đại hội XI, trang 65). Đấu tranh chống lại các âm mưu, thủ đoạn DBHB của chủ nghĩa đế quốc, các phần tử phản động, tay sai và những kẻ thoái hóa về chính trị là một trong những nhiệm vụ quan trọng của chúng ta trong giai đoạn cách mạng mới.
Ngay từ khi chủ nghĩa xã hội ra đời và phát triển, nó đã uy hiếp sự sống còn của CNTB, do đó CNXH và CNTB là hai chế độ cơ bản đối lập nhau, cuộc đọ sức sống mái giữa hai chế độ này là không thể tránh khỏi. Chính vì vậy lật đổ chế độ XHCN, khôi phục sự thống trị toàn cầu của CNTB luôn luôn là mục tiêu chiến lược của các nước phương Tây. Đó là mục tiêu và động lực của việc các nước phương Tây dốc sức tiến hành âm mưu “diễn biến hoà bình”. Theo The New York Time ngày 31.12. 1995 thì ngay sau khi học thuyết “diễn biến hoà bình” được hình thành, Tổng thống Mỹ Ai-xen-Hao đã tuyên bố: “ Giải thoát khỏi CNXH đã, đang và sẽ là mục tiêu chính của chính của chính sách ngoại giao của Mỹ cho đến khi đạt dược kết quả”.
Đứng trên phạm vi toàn cầu thì thủ tiêu chế độ XHCN ở một hay vài nước không phải là cái đích của CNDQ, mà mục tiêu chiến lược của chúng là xoá bỏ hệ thống XHCN trên phạm vi thế giới, bởi chúng không muốn bên cạnh luôn có một hệ thống chế độ xã hội với một hệ tư tưởng đối lập luôn sẵn sàng và tìm cách thủ tiêu chúng, nhất là CNDQ Mỹ với tư tưởng bành trướng bá quyền thế giới.
Ngay từ năm 1988, R.Nich- Xơn, một trong những chiến lược gia của Hoa Kỳ, tác giả của “ kịch bản” “diễn biến hoà bình” đã viết trong cuốn sách “ 1999- Chiến thắng không cần chiến tranh”: “ trong 12 năm tới, đến khi kết thúc thế kỷ 20, chúng ta sẽ nhào nặn thế giới của thế kỷ 21. Một điều cấp bách là chúng ta phải nắm lấy thời điểm này để khi chúng ta nhìn lại từ vị trí lịch sử cao vào năm 1999 chúng ta sẽ thấy rằng chúng ta đã không mất những cơ hội để làm cho thế kỷ tiếp theo là một thế kỷ tốt đẹp nhất và không đẫm máu nhất trong lịch sử nền văn minh”.
Chiến lược “diễn biến hoà bình” là sản phẩm của chủ nghĩa tư bản, đế quốc là một hình thức chiến tranh mới nhằm ngăn chặn tiến tới xoá bỏ chế độ XHCN, mà bằng các hình thức chiến tranh cổ truyền trước đây không thực hiện được.
Tuy hình thức có thay đổi xong mục tiêu, ý đồ không có gì thay đổi. Nói cách khác bản chất của “diễn biến hoà bình” của chủ nghĩa đế quốc đứng đầu là Mỹ và các thế lực phản động không hề thay đổi bởi vì:
Cuộc đấu tranh giai cấp giải quyết mâu thuẫn trên lĩnh vực ý thức hệ giữa hai giai cấp đại diện cho hai phương thức sản xuất chủ yếu hiện nay, ý thức hệ tư sản đại diện cho các tầng lớp tư sản đang ngày càng bộ lộ những bản chất phản động, lỗi thời đi ngược lại xu thế lịch sử thời đại với một bên là ý thức hệ vô sản, đại diện cho giai cấp công nhân, giai cÊp chủ thể của xã hội tiến bộ và ưu việt hơn hẳn, và là giai cấp “đào mỏ chôn CNTB”.
Đây là cuộc đấu tranh giải quyết mâu thuẫn giữa hai chế độ Nhà nước chủ yếu hiện nay, một bên là chế độ nhà nước XHCN(nhà nước quá độ lên chủ nghĩa cộng sản(CNCS)-là nhà nước “ngàn lần tươi đẹp hơn chế độ TBCN” với một bên là chế độ TBCN-là nhà nước phải “nhường chỗ”cho chủ nghĩa xã hội nhưng luôn tìm cách để tồn tại.
Chiến lược “diễn biến hoà bình” của các thế lực thù địch còn mang nặng bản chất phản cách mạng, chống cộng sâu sắc. “diễn biến hoà bình” là con đường mới, con đường “êm ấm” giúp cho CNTB thực hiện âm mưu tiêu diệt chủ nghĩa cộng sản, mà lực lượng tiên phong của nó là Đảng cộng sản đang nắm chính quyền ở các nước XHCN, chúng không muốn khoanh tay nhìn một lực lượng tiến bộ, đại diện cho đại đa số nhân dân lao động xây dựng một xã hội tiến bộ hơn, đe doạ sự tồn vong của chính chúng. Tiêu diệt cộng sản là mục tiêu không thay đổi, “diễn biến hoà bình” là phương thức mới giúp chúng thực hiện mục tiêu đó.
Đối với Việt Nam, chiến lược DBHB đã có những thay đổi quan trọng, nó không còn theo nguyên nghĩa – chỉ là những tác động về tư tưởng, lý luận như phê phán mô hình chủ nghĩa xã hội kiểu cũ, phủ nhận chủ nghĩa Mác-Lênin… (thời kỳ từ giữa những năm 80 đến đầu những năm 90 thế kỷ XX). Cho đến nay, chiến lược đó đã chuyển sang kết hợp DBHB về tác động về tư tưởng, lý luận với tiến công về chính trị – công kích trực tiếp vào vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam; thân thế, sự nghiệp của Chủ tịch Hồ Chí Minh; chế độ XHCN, thể chế quốc gia – trong đó có Điều 4 Hiến pháp 1992 về vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và hệ thống pháp luật Quốc gia; xuyên tạc, lên án sự nghiệp cách mạng của dân tộc trên một nửa thế kỷ qua, đặc biệt là cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước đầy hy sinh gian khổ của cả dân tộc. Không dừng lại ở các hoạt động tư tưởng, chính trị, “bất bạo động”, các phần tử thù địch người Việt được sự trợ giúp của phương Tây còn đẩy tới hoạt động kích động tâm lý dân tộc hẹp hòi, tư tưởng cực đoan trong tôn giáo, phá hoại khối đại đoàn kết dân tộc, xây dựng và tập hợp lực lượng chống đối, gây bạo loạn cục bộ, đồng thời chuẩn bị cho các hoạt động rộng lớn hơn nhằm lật đổ vai trò cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam, xóa bỏ Nhà nước CHXHCN Việt Nam.
Tính phức tạp cuộc đấu tranh chống DBHB là ở chỗ, trong khi phải đương đầu với các âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch thì đồng thời chúng ta cũng đang đẩy mạnh công cuộc đổi mới và hội nhập quốc tế vì mục tiêu xây dựng một nước Việt Nam dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh. Trên lĩnh vực chính trị đó là việc “bảo đảm quyền con người, quyền công dân và các điều kiện để mọi người được phát triển toàn diện”; là “đẩy mạnh cải cách lập pháp, tư pháp… tiếp tục xây dựng Nhà nước pháp quyền XHCN”; là kiên quyết đẩy mạnh cuộc đấu tranh chống tham nhũng, lãng phí, “hoàn thiện thể chế, luật pháp; thực hiện dân chủ công khai, minh bạch”. Trên lĩnh vực quốc tế đó là “tăng cường hợp tác quốc tế, tạo môi trường hòa bình, ổn định để phát triển đất nước, chủ động, tích cực hội nhập quốc tế… thực hiện có trách nhiệm các cam kết quốc tế”. Trên lĩnh vực kinh tế xã hội, đó là hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường định hướng XHCN, phát triển hài hòa giữa các vùng miền, phát triển toàn diện các lĩnh vực văn hóa, xã hội, thực hiện tốt tiến bộ và công bằng xã hội trong từng chính sách phát triển…
Các thế lực thù địch luôn xác định, bằng mọi giá phải thay đổi cơ thể chính trị của Việt Nam. Vì vậy, một số thế lực của phương Tây chủ trương dùng tài trợ, cố vấn, chuyên gia tác động gián tiếp, trực tiếp đến các chương trình chiến lược của Việt Nam, thông qua các định chế quốc tế, thông qua lực lượng “dân chủ”, “cải cách” ở nước ta để tác động “chuyển hóa”, làm chệch đường lối, chính sách, pháp luật Việt Nam. Theo đó, họ cho rằng, vấn đề quan trọng hàng đầu để “chuyển hóa” chế độ chính trị ở Việt Nam là “làm triệt tiêu các giá trị làm nên chế độ cộng sản”. Với mục tiêu này, một số chiến lược gia của phương Tây tăng cường đẩy mạnh hợp tác toàn diện với Việt Nam, thực hiện “ba bước tiến” trên lộ trình phát triển toàn diện với Việt Nam. Thứ nhất, đẩy nhanh quá trình hội nhập kinh tế của nước ta vào nền kinh tế khu vực và thế giới, từ đó đẩy mạnh nền kinh tế thị trường TBCN ở Việt Nam, làm cho nền kinh tế nước ta chệch hướng XHCN, làm suy yếu vai trò lãnh đạo của Đảng. Thứ hai, hình thành “xã hội dân sự” ở Việt Nam, tạo môi trường và cơ hội để cho các tổ chức chính trị đối lập xuất hiện công khai, gây rối loạn xã hội Việt Nam, làm cho Đảng, Nhà nước ta không kiểm soát được tình hình, buộc Đảng, Nhà nước ta phải chấp nhận “dân chủ” hoặc tan vỡ do đột biến chính trị – xã hội. Thứ ba, thực hiện “dân chủ hóa” chính quyền, từng bước cô lập, tách các tổ chức đảng, đảng viên ra khỏi quần chúng, nhằm gây áp lực đối với Đảng ta. Nhìn chung, “lộ trình” trên đã được một số thế lực ở phương Tây thực hiện ở “bước hai”, và họ khẳng định rằng, chỉ có đi vào Việt Nam, làm ăn với Việt Nam thì mới có điều kiện, môi trường, cơ hội để thực hiện “diễn biến hòa bình”. Đây là một trong những âm mưu, thủ đoạn mới rất tinh vi, thâm độc, chúng ta không thể xem thường.
Ổn định chính tri – xã hội là nguồn gốc, là cơ sở của mọi thắng lợi của đất nước ta trong những năm qua. Thành tựu đặc biệt này, có sức lay động nhận thức, cổ vũ tinh thần, khích lệ đồng bào, chiến sĩ cả nước, là nét đẹp bình yên trong bạn bè quốc tế. Chúng ta tự hào về lịch sử giữ nước, khi phải đương đầu với chiến tranh quân sự hay phi quân sự thì bao giờ cũng có những thế hệ người Việt Nam đủ ý chí, bản lĩnh và trí tuệ tạo ra thế và lực mới để đánh thắng kẻ thù. Sẵn sàng đánh thắng âm mưu, thủ đoạn DBHB của các thế lực thù địch, bảo vệ Đảng, Nhà nước, nhân dân và chế độ xã hội chủ nghĩa, giữ vững ổn định chính trị, bảo đảm an ninh, trật tự, không để bị động bất ngờ trong mọi tình huống, đó không chỉ là niềm tin lớn mà còn là khả năng hiện thực của thế hệ người Việt Nam trong tình hình hiện nay.
Tiếng dân