Đây không chỉ còn là quy kết của chính quyền, công an. Chính đám zân chủ cũng rất sợ bị khẳng định “dính” đến Việt tân. Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Phạm Đoan Trang, Nguyễn Anh Tuấn và đám tay chân VOICE, số cầm đầu cốt cán NO-U, Con đường Việt Nam…đều nhiều lần công khai phủ nhận mình bị chi phối hoạt động bởi Việt tân, cho dù chúng biết rõ kẻ đang điều hành hoạt động của chúng là VOICE, Dân làm báo…đều là tổ chức ngoại vi của Việt tân. Vì sao họ sợ “mang tiếng” là dính đến Việt tân như vậy?
Thứ nhất, là họ sợ truyền thống khủng bố, manh động, liều lĩnh của Việt tân. Dính đến Việt tân đã bị Bộ Công an Việt Nam kết luận là tổ chức khủng bố, đồng nghĩa với việc dân chúng, dư luận quốc tế sẽ có cái nhìn “thiếu thiện cảm” về họ. Thêm nữa, nếu họ phản bội băng đảng này thì tương lai vô cùng u ám khi bị đám công đồ số đông đó khủng bố hàng ngày bằng truyền thông. Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là bằng chứng rõ nét nhất, sau khi bị bội bạc với người tình Việt tân, Quỳnh chống Việt tân quyết liệt nên luôn bị dàn đệ tử cuồng Việt tân cả trong và ngoài nước tấn công hàng ngày, nay sang Mỹ còn thảm hơn.
Thứ hai, Việt tân có truyền thống đẩy tay chân trong nước vào tù.
Tổ chức khủng bố Việt Tân được đại diện bởi đối tượng Đỗ Hoàng Điềm và một số thành viên vệ tinh được bầu chọn làm kẻ cầm đầu của tổ chức. Việt Tân đã đẩy các thành viên của chính tổ chức này vào con đường tù tội bằng những hành vi khủng bố, phá hoại. Rõ ràng, để chống phá Việt Nam, các thành viên của tổ chức này phải chứng minh bằng hành động như tuyên truyền chống phá, khủng bố phá hoại, đào tạo huấn luyện… và đó chính là mối quan hệ giữa “nguyên nhân” và “kết quả” khi các đối tượng rơi vào vòng lao lý. Các thành viên của tổ chức khủng bố Việt Tân không chỉ vi phạm pháp luật Việt Nam, mà còn vi phạm pháp luật quốc tế về các hành vi xuất, nhập cảnh trái phép, khủng bố phá hoại…
Thời gian qua, cơ quan An ninh điều tra Bộ Công an đã bắt giữ và đưa ra điều tra, xét xử nhiều đối tượng liên quan đến tổ chức khủng bố Việt Tân, như: Nguyễn Quốc Quân, Trương Leon, Mai Hữu Bảo, Lương Văn Mỹ, Nguyễn Thị Thanh Vân… và các đối tượng đều nhận các bản án thích đáng trước pháp luật, là hậu quả do chính họ đã dấn thân vào Việt tân.
Chính đám tay chân trong nước đã tổng kết quy trình của Việt tân sau khi đẩy đồng bọn vào tù là dùng họ để truyền thông quảng bá ảnh hưởng của tổ chức, lấy họ làm “bằng chứng” để ngoại giao với thế giới để tố cáo Việt Nam, dùng họ để gây quỹ và lòe bịp kiều bào thu tiền…
Chẳng hạn, trường hợp Châu Văn Khảm sau khi bị xét xử, đồng loạt các tổ chức, cá nhân chống phá Việt Nam ở trong nước, nước ngoài, trong đó “chủ công” là tổ chức khủng bố Việt Tân đã đưa thông tin lên mạng suy tôn hành vi của đối tượng là một “hoạt động cải cách Việt Nam”, đồng thời kêu gọi các nhà nước can thiệp để Việt Nam thả tự do cho Khảm và đồng bọn. Ngày ngày, Việt Tân nghĩ ra đủ chiêu trò khai thác hỉnh ảnh Châu Văn Khảm để nuôi dưỡng truyền thông, nào là “chúc mừng sinh nhật tù nhân lương tâm Châu Văn Khảm”; nào là kêu gọi cộng đồng cùng tham gia ký kiến nghị thư để đòi trả tự do cho Châu Văn Khảm, nào là vận động chính giới, dân biểu Mỹ, EU can thiệp, bảo trợ cho Châu Văn Khảm…
Mượn chính thành viên đã bị kết án để chống phá Nhà nước, đó là cách mà Việt Tân đã khôn ngoan lựa chọn, dụng ý với những thủ đoạn thâm hiểm mà chính những thành viên tham gia vào tổ chức khủng bố này không hay biết. Tổ chức khủng bố Việt Tân tự đẩy sự việc đi xa, định hướng dư luận bằng luồng thông tin không chính xác về Châu Văn Khảm. Và chính những nguồn tin này đã gây ra “điểm mù” khi vẫn còn nhiều người thiếu nhãn quan chính trị, sự khách quan, thấu đáo và thận trọng trong đánh giá vụ việc.
Thứ ba, việc dính đến Việt tân đồng nghĩa vỏ bọc đấu tranh ôn hòa, bất bạo động, cơ hội thành “chính khách” càng xa vời bởi “lý lịch” quá đen tối, bẩn thỉu của Việt tân, khiến chính kiều bào phải tố cáo, những người nước ngoài có lương tri phải ghê sợ.
Việt Tân đã lộ rõ bản chất chống phá Việt Nam, mặc dù chúng vẫn rêu rao các hoạt động vì Tổ quốc, vì người dân Việt Nam. Nếu xét thấu đáo thì mọi hành vi của chúng đều hướng đến mục đích cá nhân, bởi vậy, các thông tin nhào nặn, tuyên truyền tạo nên tâm lý hoài nghi, dao động, tăng cường kêu gọi sự can thiệp của bên ngoài vào Việt Nam về vấn đề “tôn giáo”, “dân chủ”, “nhân quyền”… thực chất là phục vụ các thế lực phản động quốc tế đang dung dưỡng chúng. Truyền thống và hiện thực đã quá đủ để cảnh báo bất cứ thuộc hạ, đám a dua nào dây dưa đến Việt tân.
Võ Khánh Linh
Nguồn: Tre làng
Theo: Hội Cờ đỏ