Trong đấu tranh để bảo vệ sự tồn vong, yên bình của quốc gia chúng ta luôn phải đối mặt với nhiều thứ “giặc”. Nổi trội và tiên phong trong đám giặc ấy là ba thứ giặc rất nguy hiểm: Ca tô giáo, cơ hội chính trị và tham nhũng. Hôm nay nói về Ca-tô giáo.
Ca-tô giáo mang danh nghĩa là thờ thần, nhưng quyền lực của “thần” lại nằm trong tay người trần tục, tức là giới giáo sĩ, những “chủ chăn” của bầy chiên nô lệ tinh thần. Tuy nhiên, Ca-tô mấy trăm năm nay, ở Việt Nam vẫn không làm nên cơm cháo gì vì họ có mười tử huyệt không thể che dấu:
1. Đạo Ca-tô ở Việt Nam không có giáo hội độc lập riêng của người Việt Nam mà chỉ có Hội đồng Giám mục tuyệt đối chịu sự chỉ đạo và bổ nhiệm chức sắc từ Tòa “thánh” Vatican có đại bản doanh là một tiểu quốc Ca- tô giáo toàn tòng bé xíu lọt thỏm trong lòng thủ đô Roma của nước Ý mà Việt Nam chưa đặt quan hệ ngoại giao. Khi thực dân Pháp xâm lược nước ta, Hội đồng Giám mục này là cánh tay nối dài của Vatican nằm trong lòng Việt Nam nhưng nay họ không còn ông chủ bên cạnh nữa.
2. Vatican là thế lực gây nhiều tội ác nhất trong lịch sử loài người từ khi ra đời cho đến nay. Tuy mang danh nghĩa của một tôn giáo, nhưng giáo hội Ca-tô lại là tổ chức chính trị có liên hệ mật thiết đến các thế lực đế quốc thực dân trong tôn chỉ “dùng thần quyền uy hiếp thế quyền, lấy thế quyền phục vụ thần quyền” nhằm bành trướng “nước Chúa”. Vì thế, dù biện bạch nhiều cách nhưng không thể phủ nhận bản chất phản động này. Chính Giáo hoàng đã phải đứng lên nhận lỗi về 7 núi tội ác của giáo hội.
3. Đây là “tôn giáo” chủ trương ngu dân, lấy cái gọi là “đức tin” đặt lên trên hết, lươn lẹo “thần học” để biến tín đồ thành những con chiên cuồng tín mất đi khả năng suy nghĩ lập luận bình thường mà chỉ ngoan ngoãn “quên mình trong vâng phục”, “không thể lấy đầu óc con người để hiểu được nhiệm màu của Thiên chúa”, chỉ có “phúc cho kẻ nào không thấy mà tin”.
4. Đây là tổ chức tôn giáo ngông cuồng nhất, luôn tự đồng hóa mình với “tôn giáo”, bất kể sự thật trên thế giới có hàng trăm tôn giáo, tín ngưỡng lớn nhỏ khác. Mỗi khi một ai nói ra những sự thật, những sự kiện tiêu cực về đạo Ca-tô mà làm mếch lòng họ là dễ dàng bị chụp ngay mũ “phỉ báng tôn giáo”, “xúc phạm tôn giáo”, “đả kích tôn giáo”, “Cộng sản vô thần”…
5 .Ca-tô là thế lực phản động có hệ thống không thua gì Taliban Hồi giáo (một biến thể của dạo thờ đức chúa trời), một khi đọat được quyền lực cai trị quốc gia thì dùng “thế quyền” để phục vụ “thần quyền” bằng chính sách thẳng tay đàn áp các tôn giáo khác, tiêu diệt kẻ ngoại đạo, cưỡng ép hôn nhân, o ép chính trị, hủy diệt văn hóa bản địa. Ở Việt Nam, chỉ trong khoảng 10 năm nay, trong các vụ việc có bóng áo đen của các giáo sỹ cực đoan thì cách làm thường thấy của cộng đồng này là xem thường pháp luật, “coi trời bằng vung”, bất hợp tác với chính quyền, ra mặt khiêu khích. Mặt khác, chúng sắp xếp chuẩn bị để nếu chính quyền hay người dân bất bình can thiệp thì lập tức hô hoán lên là bị đàn áp, đánh đập để lừa gạt người ngoài cả tin.
6. Do quyền lợi bị tước đoạt và bị thu hẹp trong phong trào cách mạng đấu tranh giai cấp và giải phóng dân tộc từ thế kỷ 17 trở lại đây, Ca-tô trở thành tổ chức chống Cộng cuồng nhiệt nhất dưới chiêu bài “chống Cộng sản vô thần”. Ca-tô không ngần ngại trơ trẽn chụp những cái mũ tồi tệ nhất lên đầu Cộng sản, bất chấp đối thoại hay thảo luận để hướng đến sự thật.
7. Vatican là một quốc gia nhưng lại đóng vai trò trung ương đầu não của hệ thống điều khiển bầy chiên ở các quốc gia khác trên thế giới. Do đó, đạo Ca-tô là công cụ lý tưởng của các thế lực thực dân phương Tây khi xưa, sen đầm quốc tế ngày nay nhằm can thiệp vào nội bộ của các quốc gia khác, đặc biệt là nhóm quốc gia cựu thuộc địa, thông qua lực lượng tín đồ bản địa. Khi đã đặt được chân Ca-tô vào dân bản xứ, liên minh phương Tây – Vatican có trong tay những tay sai đắc lực và trung thành nhất, những con chiên cuồng tín “quên mình trong vâng phục”, sẵn sàng ngoan ngoãn làm theo chỉ đạo của chủ chăn bất chấp quyền lợi dân tộc, bất chấp đạo lý, bất chấp lương tri.
8. Ở Việt Nam, lợi dụng chính sách tự do tôn giáo, chủ trương Đại đoàn kết và tinh thần hòa hiếu “gác lại quá khứ” của nhân dân và chính quyền Việt Nam, Ca-tô tuyên truyền có hệ thống vào xã hội những luận điệu bịp bợm, ngụy biện phi lý, phi logic, trái lệch với thực tế và lịch sử như “tôn giáo nào cũng hay cũng tốt” , “Ca-tô là văn minh bác ái” ,”tôn giáo nào đã tồn tại hàng nghìn năm thì hẳn nhiên là tốt đẹp”, “văn minh phương Tây khai sáng Á Đông”, “các linh mục đều là những người có học thức cao, đạo đức đáng kính”… Thủ đoạn tuyên truyền lừa lọc này đã đến lúc cần phải bị ngăn chận bằng việc giải hoặc những sự thật bị Ca-tô bưng bít và che đậy bao lâu nay.
9. Ca-tô có hệ thống kinh sách và giáo lý hoang đường và bịp bợm, nhồi sọ niềm tin Ca-tô cho tín đồ. Bắt tín đồ đọc hàng ngày và nghe giới giáo sỹ rao giảng hàng tuần. Giáo đường là nơi chỉ rao giảng lời chúa, tin mừng đã bị những giáo sỹ cực đoan biến thành diễn đàn chống cộng quyết liệt, gây thù hằn với chính quyền, chia rẽ lương – giáo.
10. Ca-tô là tôn giáo đẩy con người tín đồ xuống hàng ngu muội, nô lệ cho Chúa, do đó cũng xem thường đạo lý tôn kính tổ tiên và tinh thần dân tộc. Từ giới lãnh đạo Ca-tô cho đến tín đồ đa phần đều mang tâm cảnh hèn hạ nhục mạ coi rẻ quốc gia, dân tộc, gia đình.
Chính sách của Nhà nước
Việt Nam là rất rõ ràng; Tôn trọng tự do tín ngưỡng, tự do tôn giáo nhưng không chấp nhận tín ngưỡng tôn giáo nào đe dọa an nguy của dân tộc.
Kính chiếu yêu (Molang.com)