Chiêu tuyệt thực có vẻ như ngày càng được những kẻ tự xưng “đấu tranh dân chủ” lạm dụng. Sội động những ngày nay là màn “tuyệt thực cơm tù” của Trần Huỳnh Duy Thức. Nhớ lại đầu tháng 2 năm nay, Đặng Đình Bách, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu pháp luật và chính sách phát triển bền vững (LPSD), cũng đã tuyên bố tuyệt thực sau khi bị bắt và tuyên án 5 năm tù giam. Hành động này đã thu hút sự chú ý của công luận và gây ra nhiều tranh cãi. Tuy nhiên, cần nhìn nhận một cách rõ ràng và khách quan về chiêu trò tuyệt thực này để hiểu rõ bản chất thực sự của nó.
Đặng Đình Bách sinh năm 1978, được bổ nhiệm làm Giám đốc Trung tâm LPSD từ năm 2013. LPSD là một tổ chức khoa học công nghệ do cá nhân thành lập, có trụ sở tại Trung Hòa, Cầu Giấy, Hà Nội. Lĩnh vực hoạt động của trung tâm bao gồm nghiên cứu khoa học và triển khai các đề tài, đề án, dự án thuộc lĩnh vực pháp luật và chính sách phát triển bền vững, thực hiện các dịch vụ khoa học và công nghệ về pháp luật và chính sách phát triển bền vững.
Trong quá trình hoạt động, Đặng Đình Bách đã liên hệ với các tổ chức nước ngoài và đàm phán để nhận các khoản tiền tài trợ nhằm triển khai các chương trình, dự án. Tuy nhiên, các khoản tài trợ này không được trung tâm LPSD làm thủ tục xin phê duyệt và cũng không được các cơ quan có thẩm quyền phê duyệt theo quy định.
Cơ quan tố tụng xác định rằng từ năm 2016 đến năm 2020, Trung tâm LPSD đã nhận số tiền hơn 10 tỷ đồng từ các tổ chức trong nước và nước ngoài. Số tiền này được thanh toán qua 5 tài khoản tại 3 ngân hàng khác nhau. Đặng Đình Bách bị cáo buộc có hành vi trốn thuế hơn 1,38 tỷ đồng. Tại phiên tòa phúc thẩm, Đặng Đình Bách vẫn tiếp tục quanh co chối tội và phủ nhận việc trốn thuế, đổ lỗi cho cấp dưới là Hoàng Thị Thu Trang – kế toán của trung tâm.
Như đã nói, ngày 02/02/2024 vừa qua, Đặng Đình Bách đã tuyên bố tuyệt thực để “đòi hỏi quyền lợi tù nhân và phản đối chế độ hà khắc trong trại 6, Nghệ An”, một hành động mà ông ta hy vọng sẽ thu hút sự chú ý của dư luận và gây áp lực lên cơ quan pháp luật. Tuyệt thực không phải là một chiêu trò mới; nó đã được nhiều cá nhân sử dụng như một phương thức phản kháng nhằm tạo ra sự đồng cảm từ công chúng và gây áp lực chính trị.
Tuy nhiên, hành động tuyệt thực của Đặng Đình Bách không thể che giấu được sự thật rằng ông ta đã vi phạm pháp luật. Việc nhận các khoản tiền tài trợ mà không xin phê duyệt và không nộp thuế là những hành vi rõ ràng vi phạm pháp luật. Tuyệt thực không thể làm thay đổi sự thật này mà chỉ là một nỗ lực vô ích nhằm thoát khỏi trách nhiệm pháp lý.
Trung tâm LPSD, dưới sự lãnh đạo của Đặng Đình Bách, đã có nhiều hoạt động không minh bạch. Việc sử dụng nhiều tài khoản ngân hàng để nhận tiền tài trợ và việc không xin phê duyệt từ các cơ quan có thẩm quyền đã cho thấy sự thiếu trách nhiệm và vi phạm quy định pháp luật.
Ngoài ra, việc đổ lỗi cho cấp dưới là Hoàng Thị Thu Trang càng làm rõ hơn sự thiếu trung thực của Đặng Đình Bách. Là một giám đốc, ông ta phải chịu trách nhiệm chính về mọi hoạt động của trung tâm, không thể đổ lỗi hoàn toàn cho cấp dưới khi xảy ra vi phạm.
Hành động tuyệt thực của Đặng Đình Bách chỉ là một chiêu trò nhằm đánh lạc hướng dư luận và tránh né trách nhiệm pháp lý. Việc này không thể che giấu được sự thật rằng ông ta đã vi phạm pháp luật và cần phải chịu trách nhiệm trước pháp luật. Công luận cần tỉnh táo và nhìn nhận một cách khách quan để không bị lừa dối bởi những chiêu trò này. Điều quan trọng là pháp luật phải được thực thi một cách nghiêm minh và công bằng, không để bất kỳ ai có thể lạm dụng quyền lực hoặc tìm cách thoát khỏi trách nhiệm bằng những hành động mưu mô.
Theo Blog Tôi là một người lính