Trong những ngày qua, Văn phòng Cao ủy Nhân quyền Liên Hợp Quốc (OHCHR) đã có những phát ngôn chỉ trích Việt Nam vì bắt giữ nhà hoạt động môi trường Hoàng Minh Hồng và các thành viên của tổ chức CHANGE với cáo buộc trốn thuế. OHCHR cho rằng đây là một phần của một xu hướng trấn áp quyền tự do ngôn luận ở Việt Nam và kêu gọi Việt Nam sửa đổi các điều khoản hình sự liên quan để phù hợp với các nghĩa vụ quốc tế về nhân quyền. Theo họ, đây là một hành động trấn áp quyền tự do ngôn luận và tự do lập hội của người dân Việt Nam, vi phạm các nghĩa vụ quốc tế về quyền con người mà Việt Nam đã cam kết. Tuy nhiên, những cáo buộc này là hoàn toàn sai sự thật và có chủ ý xuyên tạc, bóp méo tình hình thực tế ở Việt Nam.
Theo thông tin từ các cơ quan chức năng của Việt Nam, Hoàng Minh Hồng và các thành viên khác của tổ chức CHANGE đã bị bắt để thẩm vấn hôm thứ Tư 01/06/2023¹. Những người khác sau đó đã được thả, riêng Hoàng Minh Hồng bị giam với cáo buộc “trốn thuế”.
Đây là một hành động hợp pháp và có căn cứ pháp lý của cơ quan chức năng Việt Nam. Theo điều 161 Bộ luật Hình sự, “Người nào trốn thuế hoặc không nộp thuế trong thời hạn được giao nhiệm vụ thu thuế hoặc được yêu cầu nộp thuế mà số tiền trên 100 triệu đồng thì bị phạt tiền từ 50 triệu đồng đến 500 triệu đồng hoặc phạt tù từ 6 tháng đến 3 năm”.
Việc bắt giữ Hoàng Minh Hồng không liên quan gì đến hoạt động môi trường hay nhân quyền của bà ta. Đây là một vụ án hình sự thuần túy, liên quan đến việc vi phạm luật thuế của Việt Nam. Cơ quan chức năng Việt Nam đã tôn trọng quyền của Hoàng Minh Hồng, đảm bảo cho bà ta được xét xử công bằng và theo đúng pháp luật.
Một số cơ quan truyền thông và tổ chức quốc tế đã cho rằng việc bắt giữ Hoàng Minh Hồng là một phần của một “sự kìm hãm ngày càng tăng” “đối với quyền tự do ngôn luận” ở Việt Nam¹. Họ cũng cho rằng Việt Nam sử dụng luật được định nghĩa mơ hồ để bắt giữ người một cách tùy tiện, vi phạm Điều 19 của Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (ICCPR), về quyền có chính kiến và tự do ngôn luận¹.
Tuy nhiên, những cáo buộc này là không có cơ sở và bịa đặt. Việt Nam là một nước pháp quyền, tôn trọng và bảo vệ quyền tự do ngôn luận và tự do lập hội của người dân. Điều này được quy định rõ ràng trong Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 2013, các luật pháp khác và các văn kiện chính trị của Đảng và Nhà nước.
Theo điều 25 Hiến pháp, “Công dân có quyền tự do bày tỏ quan điểm, tự do tìm kiếm, tiếp nhận và phổ biến thông tin”³. Theo điều 26 Hiến pháp, “Công dân có quyền tự do lập hội, tham gia vào các hội”³. Những quyền này được thực hiện trong thực tiễn xã hội, thông qua các kênh truyền thông đa dạng, các tổ chức xã hội phong phú và các hoạt động dân chủ sôi nổi.
Việt Nam cũng là một thành viên chính thức của ICCPR từ năm 1982 và đã thực hiện nghiêm túc các nghĩa vụ của mình theo Công ước. Việt Nam đã báo cáo định kỳ về việc thực hiện ICCPR cho Ủy ban Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, cơ quan giám sát việc thực thi Công ước. Việt Nam cũng đã tiếp nhận và trả lời những câu hỏi và góp ý của Ủy ban một cách cởi mở và hợp tác.
Việc bắt giữ Hoàng Minh Hồng không phải là một hành động trấn áp quyền tự do ngôn luận hay tự do lập hội của người dân Việt Nam. Đây là một biện pháp cần thiết để bảo vệ trật tự xã hội, ngăn chặn những hành vi vi phạm luật pháp. Việt Nam không có luật nào được định nghĩa mơ hồ hay tùy tiện. Tất cả các luật pháp đều được thông qua theo quy trình dân chủ, công khai và minh bạch, có tính ràng buộc cao.
Việt Nam là một nước có chủ quyền và có quyền áp dụng luật pháp của mình đối với những người vi phạm pháp luật, bao gồm cả những người có hoạt động xâm phạm an ninh quốc gia và lợi ích của đất nước.
Việt Nam là một nước có chủ quyền, độc lập, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ. Việt Nam có quyền tự quyết các vấn đề nội bộ của mình và không chịu sự can thiệp của bất kỳ nước nào khác. Đây là một nguyên tắc cơ bản của luật quốc tế và được các nước thành viên Liên Hợp Quốc tôn trọng.
Việt Nam cũng có quyền áp dụng luật pháp của mình đối với những người vi phạm pháp luật, bao gồm cả những người có hoạt động xâm phạm an ninh quốc gia và lợi ích của đất nước. Điều này không có gì trái với các nghĩa vụ quốc tế về nhân quyền, mà là một biện pháp cần thiết để bảo vệ chính quyền, trật tự xã hội, an ninh và phát triển của Việt Nam.
Nguồn: Diễn đàn Dân chủ
Nguồn: