Mạc Văn Trang là cái tên nổi như cồn sau sự kiện ông tuyên bố rời bỏ Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 25/10/2018. Cũng từ sự kiện này, Mạc Văn Trang được tô vẻ, ca ngợi để xây dựng thành một KOLs (dẫn dắt dư luận) định hướng chính trị với mục đích chống phá Nhà nước. Từng là người có vị trí hàng đầu trong lĩnh vực giáo dục, ông Trang đã trở thành một thành phần “bất hảo” được các thế lực phản động vuốt đuôi để quay lưng với dân tộc. Mới đây tiến sĩ tâm lý Mạc Văn Trang và một số tổ chức, cá nhân viết cái gọi là “Thư khuyến nghị”, kêu gọi Đảng và nhà nước hợp tác với Mỹ và các nước phương Tây ở Cam Ranh để bảo vệ chủ quyền biển đảo, chống Trung Quốc. Xin có vài lời như sau:
Thứ nhất, chính sách nhất quán của Việt Nam là không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự hoặc sử dụng lãnh thổ để chống lại nước khác, Việt Nam không tham gia liên minh quân sự; không liên kết với nước này để chống nước kia; và không sử dụng vũ lực hoặc đe dọa sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế. Đó là chủ trương khôn khéo. Việt Nam tự chủ, tự lực cánh sinh trong bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ, tranh thủ sự ủng hộ của quốc tế. Tuy nhiên, không có chuyện cho Mỹ hiện diện quân sự ở Cam Ranh, vịnh có ví trí chiến lược và là căn cứ vững chắc của Hải quân Việt Nam. Mỹ, Trung, Nga đều muốn nhưng câu trả lời của Việt Nam là không. Mỹ hay Trung Quốc cũng chỉ vì lợi ích của quốc gia họ, không có chuyện Mỹ và phương Tây giúp Việt Nam chống Trung Quốc và ngược lại. Việt Nam không thể tự biến mình thành tiền đồn, phục vụ ý đồ của các nước lớn. Theo Mỹ thì Trung Quốc chắc chắn sẽ có những động thái thù địch với chúng ta. Vấn đề Ukraine là ví dụ điển hình. Còn nếu Việt Nam nghiêng về phía Trung Quốc thì Hoa Kỳ và đồng minh sẽ cấm vận nước ta…
Thứ hai: biển Đông là khu vực địa chính trị hết sức quan trọng trong chiến lược “châu Á – Thái Bình Dương” của Mỹ và là nơi mà các nước như Úc, New Zealand, Hàn Quốc, Nhật Bản và các quốc gia Âu Mỹ rất cần để lưu thông hàng hải và nhiều mục đích khác gắn với lợi ích quốc gia của họ chứ không phải là họ giúp Việt Nam và một số nước Đông Nam Á bị Trung Quốc xâm phạm chủ quyền trên biển, đảo. Tất nhiên việc kiềm chế Trung Quốc trên Biển Đông cũng có lợi cho các nước nhỏ, là láng giềng của tàu. Họ nhận thức rõ là các nước lân bang sẽ phải liên kết lại kiểu “hợp tung”, từ đó khiến người Trung Quốc phải dè chừng. Nhưng chúng ta chẳng vội mừng vì suy cho cùng thì Hoa Kỳ và đồng minh lao tâm khổ tứ cũng chỉ vì quyền lợi của họ; việc họ chưa bao giờ công nhận Trường Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam hay như Đại sứ quán Mỹ tại Hà Nội đăng bản đồ Việt Nam có Trường Sa, Hoàng Sa hôm trước thì hôm sau vội gỡ là ví dụ dễ hiểu nhất cho mỗi chúng ta.
Tóm lại, việc Mỹ liên tục có những động thái đối đầu với Trung Quốc, đặc biệt ở biển Đông là tín hiệu tích cực nhằm chống lại tham vọng bá quyền kiểu “cá lớn nuốt cá bé” nhưng để kết luận rằng họ giúp Việt Nam và các nước Đông Nam Á là sai lầm nghiêm trọng! Chỉ khi nào Mỹ và các nước công khai công nhận Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam thì mới là tín hiệu tích cực. Nhưng kể cả họ có công nhận thì cũng chẳng ai giúp chúng ta đòi lại Hoàng Sa từ tay Trung Quốc cả! Không bao giờ có chuyện đó xảy ra. Nói vậy để biết là chúng ta muốn vững mạnh thì phải tự lực cánh sinh chứ không thể trông chờ sung rụng. Ta chơi với cả Mỹ và Trung Quốc nhưng phải thủ sẵn con dao trong tay áo, không để họ thoả hiệp bán đứng chúng ta như họ đã làm. Đôi lời gửi Mạc Văn Trang
Nguồn: Diễn đàn Dân chủ
Nguồn: