Câu chuyện về bé gái và anh Nguyễn Ngọc Mạnh giúp ta củng cố đức tin – tin vào những giá trị đẹp đẽ, sự hy sinh bên trong mỗi con người, để ta giữ gìn, bảo vệ và lựa chọn sống, thay vì tồn tại trong buổi giao thời.
Hành động nhanh chóng ra khỏi xe tải, vượt hàng rào, leo lên mái tôn để hứng cháu bé, với tay ra đỡ lấy đầu cháu bé (có thể nhờ đó làm giảm lực khi cháu bé chạm xuống mái tôn) là một hành động phản xạ được quyết định bởi tình nhân ái, lòng trắc ẩn có sẵn, không suy nghĩ, đắn đo, toan tính….thậm chí hành động hứng cháu bé rơi từ tầng 13, với gia tốc và trọng lực tăng dần, là vô cùng nguy hiểm.
Anh Nguyễn Ngọc Mạnh
Điều chúng ta cần suy nghĩ không phải là anh Mạnh đã hứng cháu bé như thế nào, mà phải là anh ấy đã nỗ lực ra sao để làm điều đó?
Để nói về câu chuyện bé gái bị rơi từ tầng 13 một toà nhà chung cư ở Hà Nội và anh Nguyễn Ngọc Mạnh trèo lên mái tôn để hứng và cứu cháu bé may mắn thoát chết, mình nghĩ rằng chúng ta chỉ cần ghi khắc trong tâm mình những điều tốt đẹp, đẹp đến mức kỳ diệu, thay vì ngồi soi video, phân tích từng khung hình xem anh Mạnh có thực sự hứng được, cứu được cháu bé hay không….
Trong đoạn video có thể thấy vị trí đứng của anh Ngọc không thuận lợi (mái tôn dốc), hơn nữa cháu bé rơi từ trên tầng cao xuống thì việc hứng chúng người cháu bé là rất khó.
Hứng trúng hay không có gì quan trọng nữa, khi điều kỳ diệu xuất hiện và bé gái đã sống sót như một phép màu. Nếu không có một người sẵn sàng leo lên cái mái tôn ấy, không nghĩ suy toan tính hiểm nguy xảy đến với mình, nỗ lực với tay ra đỡ, ta có chắc rằng phép màu ấy sẽ xuất hiện hay không?
Chúng ta thử đưa ra một giả thuyết nếu như không có bàn tay anh Ngọc đỡ lúc đó thì chắc hẳn tính mạng của cháu bé sẽ rơi vào tình huống nguy kịch. Chính bàn tay của anh Ngọc đã tác động làm giảm trọng lượng của cháu bé khi rơi xuống.
Một điểm cũng rất đáng quý ở anh Nguyễn Ngọc Mạnh, chính là anh đã từ chối những hư vinh như “siêu nhân”, “siêu anh hùng”, anh còn khiêm tốn thừa nhận “nếu ai trong hoàn cảnh ấy cũng làm như vậy”. Đồng thời, anh còn trả lại tiền và hiện vật mà nhiều người gửi đến ủng hộ. Chỉ mong muốn là một người bình thường, an yên bên gia đình nhỏ….
Anh Nguyễn Ngọc Mạnh không chỉ cứu bé gái rơi từ tầng 13 toà nhà chung cư ấy, mà anh Mạnh đã cứu chúng ta – những con người đang tồn tại ở một xã hội vẫn còn rất nhiều sự thờ ơ, lạnh nhạt, đố kỵ lẫn nhau. Điển hình như có trường hợp nhìn thấy vụ tai nạn giao thông thì không giúp đỡ nạn nhân, thậm trí còn hôi của…
Ở đây không phải là đi soi mói khuyết điểm của người khác mà là sự cổ vũ, động viên những hành động cao đẹp như anh Ngọc. Bên cạnh đó, chúng ta cũng không nên có những bình luận khiếm nhã hay quá tâng bốc theo kiểu thần tượng để gây áp lực cho anh Mạnh mà hãy đưa ra những lời ngợi khen và trả lại cuộc sống bình thường cho anh.
Thúy Kiều
Nguồn: Người con Đất Mẹ
Theo: Hội Cờ đỏ