Trong năm 2017, các linh mục cực đoan của giáo phận Vinh, dưới sự chỉ đạo của giám mục Nguyễn Thái Hợp có một năm “đại phá hoại”, qua một năm nhìn lại chúng ta thấy rõ ràng:
Giám mục Nguyễn Thái Hợp đã sử dụng những tay linh mục trẻ húng máu để dần thay thế những linh mục có nhiều kinh nghiệm truyền giáo và tư tưởng ôn hòa nhằm mục đích thực hiện âm mưu phá hoại an ninh trật tự, tiến tới xúc tiến xã hội dân sự, bạo loạn lật đổ chế độ. Mặc dù, là người có nhiều từng trải, có nhiều mánh khóe che đậy, nhưng lòng tham và động cơ nôn nóng muốn gây bạo loạn bằng được, giám mục Nguyễn Thái Hợp đã bộc lộ rõ ràng là một tay “bố già” bảo kê cho những tên khủng bố hoạt động dưới vỏ bọc “linh mục” trong giáo phận Vinh.
Đầu năm 2017, khi sự cố ô nhiễm môi trường biển tại một số tỉnh miền Trung đang được các cấp các ngành xử lý rốt ráo, thì các linh mục cực đoan móc nối các thế lực phản động coi đây là cơ hội ngàn vàng để kích động gây bạo loạn, mở màn là Nguyễn Đình Thục, Đặng Hữu Nam dắt chiên kéo từ Quỳnh Lưu vào tận Kỳ Anh, Hà Tĩnh làm loạn núp dưới danh nghĩa đi “kiện”, còn trong Hà Tĩnh, Trần Đình Lai móc nối với phần tử Việt Tân kích động chiên ra chặn đường quốc lộ, linh mục Nguyễn Công Bình kích động chiên chiếm trụ sở chính quyền UBND huyện Lộc Hà…nhưng ngay sau đó đã lòi đuôi chồn là trưng cờ Vatican, cờ vàng 3 sọc của VNCH để phô trương thanh thế, rồi nhận tiền của bọn phản động lưu vong ở hải ngoại. (Mặc dù mồm luôn ra rả bảo vệ môi trường những chính các linh mục cực đoan này là người tàn phá môi trường rất nghiêm trọng khi Nguyễn Đình Thục chỉ đạo giáo dân làm nhà lấn chiếm dòng sông Thái, Đặng Hữu Nam bảo kê cho giáo dân đi đánh bắt cá ngoài biển bằng mìn tàn phá môi trường biển, Lê Công Lượng kích động giáo dân cướp đất rừng để xây tượng chúa…).
Trong dịp 30/4/2017, Đặng Hữu Nam và Nguyễn Đình Thục đang ảo tưởng phe cướp nước của mình đang thế thắng xông lên, liên tục kéo chiên ra đường làm loạn, phỉ báng lại lịch sử, phủ nhận chiến thắng 30/4/1975, ca ngợi tổng thống Ngụy quyền Ngô Đình Diệm… đến lúc này dư luận đã thấy toạc móng heo ra là đây chính là bọn phản động, cướp nước, cho nên một làn sóng phản đối mạnh mẽ của quần chúng, đặc biệt là của cựu chiến binh dâng lên, khiến bọn chúng phải co vòi, lấm lét, trốn trong nhà thờ.
Để cữu vãn tình hình âm mưu của mình, Nguyễn Thái Hợp đã vội vàng kéo một bầy linh mục cực đoan sang Châu Âu phối hợp với những phần tử Việt Tân cộm cán như Hà Đông Xuyến, Trinity Hồng Thuận, Nguyễn Văn Hùng… để đệ trình cái gọi là “thỉnh nguyện thư về thảm họa môi trường Fomorsa” nhưng thực chất mời ngoại bang về cắn Việt Nam; chuyến đi này cũng trở về bằng con số 0 vì các nước bây giờ ai thèm chấp mấy cha cố không lo giảng đạo lại nhảy sang chính trị để kiếm chác lợi ích khi “đục nước béo cò”, bên cạnh đó vấn đề ô nhiễm môi trường là vấn đề toàn cầu nước nào cũng đang phải gánh chịu và khắc phục ai hơi đâu để ý nước khác.
Tiếp đó, giám mục Nguyễn Thái Hợp tiếp tục kéo một đàn linh mục sang Đài Loan để móc nối với các tổ chức Việt Tân tại đây gây sức ép lên chính quyền Loan nhằm tạo tiếng vang thanh thế, tuy nhiên chính quyền Đài Loan họ chẳng thèm tiếp.
Sau 2 chuyến đi thất bại thảm hại, kế sách mượn cớ Fomorsa đã trở thành hạ sách, giám mục Nguyễn Thái Hợp hậm hực chuyển hướng chỉ đạo các linh mục cực đoan trong toàn giáo phận điên cùng dùng kế “cháy nhà từ nhiều phía” (nghĩa là tạo nhiều điểm nóng để gây mất an ninh trật tự, làm cho chính quyền khó bề xoay sở) kết hợp với thực hiện học thuyết “xã hội công giáo” (nghĩa là tách hoạt động giáo hội ra khỏi chính quyền, dần dần trở thành một chính phủ độc lập) bằng việc thành lập các tiểu ban công lý và hòa bình; kích động giáo dân lấn chiếm đất đai khắp nơi, tìm mọi sơ hở trong quản lý điều hành để khiếu kiện, biểu tình, tổ chức hiệp thông rầm rộ cho các đối tượng phản động, nổi lên một số linh mục húng máu đó là: Hồ Văn Trường, Đinh Văn Minh, Nguyễn Đức Nhân, Thân Văn Chính, Lê Công Lượng, Nguyễn Ngọc Ngữ, Phạm Xuân Kế, Phan Sỹ Phương, Nguyễn Văn Chính, Nguyễn Văn Thanh, Nguyễn Thanh Tịnh… để càn quét, quậy phá, gây phức tạp an ninh trật tự tại nhiều địa phương, gây mất đoàn kết lương – giáo…
Mặc dù quyết tâm thực hiện bằng được âm mưu là vậy, nhưng nhìn lại một năm thì âm mưu đó hoàn toàn thất bại thảm hại, khi cả xã hội đã có cái nhìn nhận về giáo phân Vinh đó là một hình ảnh ngày càng xấu, trong khi nhiệm vụ của chức sắc tôn giáo là chăm lo phần lễ, phần đạo, đằng này ngày càng thể hiện sự lưu manh, phá hoại đi ngược lại lợi ích dân tộc và chà đạp lên pháp luật. Nếu cứ đà này, thì tương lai của giáo phận sẽ ngày càng lụi bại trong mắt của toàn dân tộc Việt Nam.
Theo Nguyễn Thị Lý